Từ niềm vui giản đơn đến nỗi buồn phức tạp và cả xác thân
này nữa
Cuộc sống trong ngôi nhà trọ gian trần ngày tháng qua
lần lữa
Chỉ mong có một lát mỏng hạnh phúc để tư hữu sự thật
của riêng mình
Biết rất nhiều điều nhưng chỉ cần không biết một điều
có thể bị nói là điên
Một tình yêu không có nụ hôn đắm say và cái ôm miên
man là bao điều phiền muộn
Viên kẹo sữa bỏ quên bên bệ cửa mong có người lấy
xuống mà vẫn cứ sợ bị người ăn mất
Sợ lần đầu ngủ quên trong ngọt ngào chiến thắng như
những chú gà trống vẫn không quên đòi nắm thóc lúc đói ăn
Chẳng thể nào chối bỏ được bản năng
Em vẫn còn dứt day đa chiều với nỗi niềm chua xót
Sợ hãi mà không thể bỏ quên biệt khúc hẩm hiu quẩn
quanh trong chiếc chiếu tiễn người về với đất
Ai
Có thể cho em một miền giải thoát từ cõi niết
Đắp cho em máu, thịt và da
Dưỡng cho em hơi thở của từ ca trong trái tim nồng ấm
Gọi em vốn ngủ quên trên đường mộng bị gặm nhấm đã từ
lâu
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa