Thứ Tư, 20 tháng 2, 2013

Hoa đời

Mẹ là hoa muôn màu thắm hương hạnh giao với cha là ong đời vi vu quanh nhụy
Chín tháng mười ngày hoài thai mang nặng đẻ đau trong giọt mật thụy du
Sinh con tươi giọt máu hồng chôn rau cắt rốn trong cõi trần phù cho con sinh trưởng
Dưới mái đời yêu thương con có nơi chốn trưởng thành
Rồi cuộc sống nhiều màu đen, đỏ, trắng, xanh
Với muôn vị mùi thơm, chua, cay, hanh và đắng, ngọt
Hoa mẹ- ong cha vẫn dõi con theo từng gót bước
Dẫu thăng, dẫu trầm vẫn chăm chút từng nhịp thở và khóe mắt đầy nếp gấp thời gian
Con xin làm hoa đời với tất cả tâm can
Trong hạnh phúc, niềm đau hay an nhàn, sóng gió
Không phải để nói mình là sướng vui hay đau khổ
Chỉ muốn tâm nhớ một điều từ cha, mẹ con lớn có thành không

2 nhận xét:

  1. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  2. "Ai có thể cai trị được một người đàn bà thì người ấy có thể cai trị được một nước"
    tự dưng sang đọc bài này lần 2, thấy câu danh ngôn gì phát ghét. Vô duyên. Tự dưng dùng từ " cai trị ". Nghe là thấy hách dịch rùi. còn lâu. Ông nào nói câu này chắc chắn ở giá vì chả ma nào ngó. Câu nói ghét nhất trong ngày.

    Trả lờiXóa