em mộng mị tìm em nao hay tìm chính ảo giác của em
Không có bản cầu hồn nào tồn vĩnh với hằng đêm
bởi hai thế giới mãi là hai phần khác biệt
như ngày nắng vàng lung linh với đêm tối mênh mông
chẳng nhận thức chung điều cần biết
Sao em chẳng một lần đánh chết trái tim để thai hóa
kiếp người sau
Nhịp sống ngày mới bắt đầu bởi khúc vĩ cầm réo rắt
lắng sâu
Em hãy đoạn thứ không hình hài và mệt nhoài nỗi đau
tiều tụy
Mở cánh cửa không phải để nhìn thấy ai ra đi mà đón
một anh đang hướng tới
Anh sẽ dắt tay em đi giữa phố mới hiện thực của tình
yêu
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa