Cần phải có lương tâm của con tim đỏ máu hồng cất
tiếng
Anh không dám vượt qua gập ghềnh của bao điều tiếng
Lẽ nào không thấy có em kia đang bên ấy mỏi mong chờ
Sợi dây gai của lề thói cũ thít chặt đến chẳng ngờ
Em vùng vẫy cựa mình rèn lưỡi cưa cứa vào sinh mạt vụn
vỡ
Hy vọng xiết những vòng quay chậm chạp khó thở biết
nhường nào
Dưới những lời bài xích như nhát đâm của những mũi dao
Thèm có tấm lưng vững chãi của người đàn ông anh che
chở
Anh rướm máu những vạch da màu hun trong nắng lỡ
Chẳng lẽ nào ngón lòng em không trút hết hơi thở bởi vì
anh
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa